Ngày xửa ngày xưa, có chàng giảng viên dạy diễn họa kiến trúc tên Trai. Không chỉ dạy học kiểu truyền thống, chàng còn làm những bộ video bài giảng để kinh doanh. Trong đêm nọ, chàng phát hiện một điều kinh khủng. Trời ơi! Có một tên khốn đang bán lại khóa học mấy trăm đô của chàng với giá chỉ bằng một phần mười.
Trai ức lắm. Cả đêm ấy, chàng không ngủ được. Cứ nghĩ đến công sức đã bỏ ra là nước mắt của chàng chảy dài. Bọn khốn nạn, tao sẽ bắt chúng mày phải trả giá – Trai đã thề với lòng như vậy.
Sáng hôm sau, Trai lên mạng chiến đấu. Chàng rít gào bằng những từ ngữ xéo xắt nhất nghĩ ra được từ đêm qua. Chúng mày là lũ rẻ rách, muôn đời muôn kiếp của chúng mày sẽ bị quỵt tiền thiết kế, kiếp sau vẫn sẽ làm trâu ngựa. Chàng nguyền rủa tất cả: cả người mua lẫn người bán.
Trai xuất hiện trên mọi diễn đàn để lật tẩy bộ mặt thật của đám giòi bọ này. Chàng tỏ thái độ ngán ngẩm, thở dài phân tích lý lẽ trái phải. Chàng nói về những hậu quả gây ra cho xã hội, khi mọi người không chịu bỏ tiền cho chất xám của người khác.
Câu chuyện cuối cùng kết thúc có hậu. Trai đã nhận được kết quả mà chàng muốn. Bằng lời văn hùng hồn và ngôn từ sắt đá, Trai hạ gục tất cả những tên đáng chết trên mọi mặt trận, khiến chúng phải quỳ gối trước ánh sáng của công lý.
Tuần sau, Trai trở về với công việc kinh doanh thường nhật. Chàng mở phần mềm quay phim màn hình, đã được bẻ khóa cẩn thận, để tạo ra những khóa học chất lượng tiếp theo. Lần này, chàng không quên bổ sung thêm những lời ếm đáng sợ nhất vào giữa bài giảng, để dành cho những kẻ chơi đồ lậu. Trai tỉ mẩn dùng Photoshop, đã được bẻ khoá cẩn thận, để ghép dòng chữ trù ẻo vào hình ảnh người bị liệt.
Chàng tin rằng quả báo sẽ sớm đến với chúng.
Làm xong khóa học, Trai lại tiếp tục chăm chỉ chạy quảng cáo cho bộ thư viện xịn xò của chàng. Chúng được thu gom từ nước ngoài để bán lại với giá chỉ bằng một phần trăm. Đôi khi chàng cũng hào phóng chia sẻ chúng rộng rãi cho anh em. “Cho đi để nhận lại” – Trai thay mặt nhóm tác giả thư viện khẳng định với mọi người như vậy.
Trai cũng tích cực sưu tầm và phân phối miễn phí phần mềm cho học viên của mình. Những bộ software và plugin đẳng cấp có giá trị hàng nghìn đô, đã được bẻ khóa cẩn thận, luôn sẵn sàng trực tuyến cho mọi người để tải về.
Trai có khoảng 5000 email giả. Chúng được dùng để thay phiên đăng ký dùng thử lại phần mềm mỗi tháng. Học viên theo học tại trung tâm luôn được dùng những bản cập nhật mới nhất, dĩ nhiên đã được bẻ khoá cẩn thận, mà không phải tốn một xu cho lũ quỷ tư bản độc ác man rợ.
“Trí khôn của ta đây!” – Trai hét lên mỗi khi hoàn thành một thủ thuật. Sóng gió đã qua, và chàng sống một cuộc sống hạnh phúc đến mãi về sau.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Trai ngày càng giàu có. Chàng tin rằng đạt được thành công như hôm nay là do việc ăn ở nhân đức, thật thà của mình đạt được. Trai cũng gửi lời nhắn nhủ và động viên tới tất cả những ai còn nghèo khó: chăm chỉ lao động, thành công sẽ tự đến với bạn.
Hãy tin vào luật nhân quả.
***
Trong một diễn biến khác.
Ngày xửa ngày xưa, có chàng kiến trúc sư tên Cụt. Không chỉ thiết kế, chàng còn viết phần mềm để bán. Trong đêm nọ, chàng phát hiện một điều kinh khủng. Ông trời ơi! Có một tên khốn người Trung Quốc đang bán lại phần mềm mấy chục đô của chàng với giá chỉ bằng một phần mười.
Cụt ức lắm. Cả đêm ấy, chàng không ngủ được. Cứ nghĩ đến công sức đã bỏ ra là nước mắt của chàng chảy dài. Quả báo đây mà, đáng đời mình lắm – Cụt nhủ lòng như vậy.
Sáng hôm sau, Cụt không làm gì cả. Cụt chỉ biết rằng mình nên thay đổi.